Như cây đá không động không lay... Tại sao lại nói là như cây đá không động lay. Như vậy hóa ra mình là thứ vô tình sao? Tu mà như vậy thì mình cứ cứng ngắc, ai nói gì mình cũng không động không lay. Người ta té trước mắt mình cũng không động không lay, khỏi đỡ luôn, phải không? Chỗ này là cái chỗ không dấu vết của tình thức, chứ không phải là không biết cái gì hết. Không dấu vết của tình thức. Biết tất cả mà không phải cái biết của tình thức...