LỜI ĐẦU SÁCH
Trong thiền
môn, hương cúc hương mai thường được nhắc đến nhiều nhất, nhưng cũng không
bằng hương thiền. Hương vị của thiền siêu thoát các mùi hương. Thế nhưng
mấy ai đã thưởng thức?
Trong khi đó
hương vị của cuộc đời, quyền cao chức trọng, danh vọng tiền tài… không ai
mà không say đắm. Nhưng tất cả qua rồi chỉ còn lại trên mái đầu điểm màu
sương trắng.
Còn hương
thiền,
Ví chẳng một phen xương lạnh buốt,
Hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương.
(Thiền sư Hoàng Bá).
Nghĩa là ta
không chịu nổi sương lạnh buốt xương thì không làm sao thưởng thức được
hoa mai. Hoa mai chỉ tỏa hương ngào ngạt khi nào ta phấn đấu kỳ cùng với
sương lạnh thấu xương, thấu tủy. Và thế ấy, mới mong thưởng lãm chút phần
hương mai. Hương mai tức là hương thiền.
Nơi đây,
Thiền tăng
Thường Chiếu xin mượn chút Hương Thiền phưởng phất từ cõi đời thường, mà
vẫn ngào ngạt hương giới hương định hương tuệ, dâng lên cúng dường mười
phương chư Phật. Mong chút hương vị này còn đọng lại trong lòng của mỗi
chúng ta.
Được vậy,
quyển sách nhỏ này chẳng ngại văn vụng ý quê, xin góp chút tin vui đến
cùng mười phương pháp lữ.
Thiền viện
Thường Chiếu.
THÍCH NHẬT QUANG
? |