MỤC LỤC
Phần 1: Lời Người
Dịch.
Phần 2: Duyên Khởi
Lăng-già Tâm Ấn.
Phần 3: Lăng –già
A-Bạt-Đa-La Bảo Kinh Tâm Aán.
Phần 4: Phẩm Nhất
Thiết Phật Ngữ Tâm.
I.
Phần Tự.
II.
Phần Chánh Tông.
A. Chỉ Thẳng Pháp Môn Đệ Nhất Nghĩa Rộng Lớn Vi Diệu Ĺa Nói Bặt Chứng.
1.
Đáp Chỉ Thẳng Phi Cú.
2.
Bày Ngôn Thuyết Để Vào Đệ Nhất Nghĩa Biển Thức Thường Trụ Dùng Hiển Duy Tâm.
B. Chỉ Năm Pháp Tự
Tánh, Vô Ngă, Giản Biệt Nhị Thừa Ngoại Đạo, Để Rơ Nhân Quả Của Chánh Pháp.
C. Chỉ Như Lai Tàng
Siêu Quá Vọng Tưởng Ngôn Thuyết Của Phàm Ngu Và Ngoại Đạo Thành Tựu Các Địa
Cứu Kính Quả Hải.
D. Chỉ Tự Giác Nhất
Thừa Soi Sáng Các Địa, Khéo Đoạn Các Lậu, Viên Măn Thân Phật, Chẳng Rơi Vào
Có Không.
E. Chỉ Tông Thuyết
Hai Đều Thông Để Rành Về Dụng Ngữ Nghĩa Thức Trí, Giản Biệt Ngu Ngoại, Giúp
Tiến Ḿnh Người, Chánh Pháp Giải Thoát.
F. Chỉ Chánh Giác
Chẳng Phải Pháp Nhân Quả, Nói Ĺa Sanh Diệt, Hiển Bày Chân Thường Không Cấu,
Chóng Vượt Các Địa.
G. Chỉ Tám Thức Năm
Pháp Ba Tự Tánh Hai Vô Ngă Cứu Kính Đại Thừa Thành Đệ Nhất Nghĩa.
H. Che Pháp Thân Ba
Đời Như Lai Quá Chỗ Nghĩ Ngợi Của Thế Gian, Chẵng Phải Nghĩa Sát-Na, Trước
Sau Không Lỗi Thanh Tịnh Vô Lậu.
|