[Trang chu] [Kinh sach]

THIỀN TÔNG CHỈ NAM

[mucluc][p1][p2][p3][p4][p5]

[p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12][p13][p14]


TƯ LIỆU C̉N LƯU TRUYỀN của ĐIỀU NGỰ GIÁC HOÀNG
(Trần Nhân Tông)

Thiền sư Thích Thanh Từ dịch nguyên ngữ.

hơg 

LUẬN TỌA THIỀN 

Phàm người học đạo chỉ cầu kiến tánh. Tuy thọ được tất cả tịnh giới, mà không tọa thiền th́ định lực chẳng sanh; định lực chẳng sanh th́ vọng niệm không diệt, muốn được kiến tánh thật khó vậy. Đức Phật Thích Ca vào núi Tuyết, ngồi ngay thẳng sáu năm, chim cáp làm tổ trên đầu, cỏ tranh mọc xuyên qua bắp vế, mà thân tâm thản nhiên. Tử Cơ ngồi tựa ghế, thân như cây khô, tâm tợ tro tàn. Nhan Hồi ngồi quên, tay chân ră rời. Đuổi thông minh, ĺa ngu trí, đồng với đại đạo. Đó là các bậc thánh hiền trong tam giáo ngày xưa, đă từng ngồi định.

Song đi đứng nằm ngồi đều là thiền, không phải chỉ riêng ngồi. Nhưng v́ đi th́ cất bước, đứng th́ nhọc nhằn, nằm th́ mờ mịt mà yên tỉnh, yên tỉnh th́ cái nghĩ sanh, nghĩ sanh th́ niệm khởi. Muốn dứt các niệm nên tập ngồi thiền định, nếu khi ngồi không dứt các niệm, tâm khỉ đua nhảy, ư vượn chạy rong, hoặc vọng tưởng mà biết tiền trần, hoặc vô kư mà quên tự tánh. Tựa giường tựa vách, nhắm mắt che tṛng, ngủ gục nước miếng chảy, đầu cúi xương sống cong. Tuy giả danh là tọa thiền, mà ngồi dưới núi đen, trong hang quỷ. Cho nên thiền sư Hoài Nhượng nói: "Mài gạch muốn làm gương" là nói về người này vậy.

Vả lại, thiền có bốn thứ:

1.- Tạo kế khác, ưa trên chán dưới mà tu, gọi là "Ngoại đạo thiền".

2.- Chánh tín nhơn quả, cũng ưa trên chán dưới mà tu, gọi là "Phàm phu thiền".

3.- Rơ lư sanh (nhân) không, chứng đạo thiền chơn mà tu, gọi là "Tiểu giáo thiền".

4.- Đạt nhân, pháp đều không mà tu, gọi là "Đại giáo thiền".

Nay người hậu học, cần lấy "Đại giáo thiền" làm chánh. Nơi đây tập tọa thiền dứt niệm, chớ sanh kiến giải.

?

 


[mucluc][p1][p2][p3][p4][p5]

[p6][p7][p8][p9][p10][p11][p12][p13][p14]

[Trang chu] [Kinh sach]